Chuông chùa sớm tối vọng ngân
Khẻ nhắc lữ khách hồng trần gần xa
Hãy mau giác ngộ tỉnh ra
Cuộc đời ảo mộng ta bà khổ đau.
Chuông ngân vọng tiếng kinh cầu
Phá màn tăm tối khổ sầu rụng rơi
Nghe chuông miệng nỡ nụ cười
Não phiền tan biến thãnh thơi cõi lòng.
Những ai lạc bước phiêu bồng
Nghe chuông tỉnh lại lòng mong quay về
Cuộc đời bao nỗi tái tê
Chuông khua vọng tiếng bồ đề nỡ hoa.
Ra đi từ biệt quê nhà
Đêm về nhớ tiếng ngân nga chuông chùa
Cuộc đời được mất hơn thua
Nghe chuông tỉnh biết trò đùa thế gian.
Cuộc đời lắm nỗi gian nan
Chuông cho ta phút an nhàn thãnh thơi
Ai người lạc lõng chơi vơi
Chuông đưa ta tới vùng trời bình yên.
Ai người lắm nỗi ưu phiền
Nghe chuông vọng tiếng lòng liền an vui
Vào ra sanh tử tới lui
Chuông đưa ta tới cảnh trời tây phương.
Nghe chuông lệ hết thôi vương.
Trần gian hóa cảnh thiêng đường lạc an.